Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 6

Linh khẽ nhâm nhẩm những câu hát đầu tiên trong bài “Một đêm mưa tháng Giêng” khi mưa xuân chợt vương nhẹ lên mi mắt. Cô ngẩng đầu nhìn lên thấy làn mưa bụi trắng mờ giăng giăng trên ánh đèn hắt ra từ những hàng quán trong phiên chợ Viềng. Giữa phiên chợ Âm Phủ mua may bán rủi khách nườm nượp như nêm cối vào đêm mùng 7 tháng Giêng này, hình ảnh những bụi mưa xuân gieo vào lòng Linh một xúc cảm lãng mạn đặc biệt.

Read more

Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 5

Cô gái cứ ôm đóa cúc như thế đi bộ suốt dọc dãy phố chìm thăm thẳm trong làn mưa buông dày theo bóng tối phủ dần. Cô không mang áo mưa hay đội mũ. Dáng điệu nhẹ nhàng như một hạt mưa bụi vương nhẹ xuống trước mi mắt. Thăng cứ nghĩ mãi chuyện anh có nên bước nhanh lên một chút, đưa cô mượn chiếc ô cũ kỹ anh đang mang trên tay này. Lòng anh dấy lên nỗi lo lắng mơ hồ cô gái sẽ bị cảm lạnh nếu dầm mưa như vậy.

Read more

Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 4

“Gối đỡ cổ” được chỉ định làm quản lý một dự án thuộc loại hàng khủng, nhưng cũng đang trong tình trạng sình lầy không khác gì dự án của Linh. Trong khi những nhóm khác vẫn đang vui vẻ bên gia đình tận hưởng không khí Tết Nguyên Đán, cả dự án của “Gối đỡ cổ” và dự án cô đều phải lọ mọ đi làm. Sự có mặt của anh khiến cho Linh cảm thấy việc phải đến công ty làm việc vào những ngày thiên hạ đang ăn chơi phè phỡn này bớt ấm ức đi phần nào.

Read more

Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 3

Dung bất chợt hỏi với một giọng rất khẽ, như thể cô đang hỏi chính bản thân cô hơn là Thăng. Mắt Dung vẫn không rời khỏi một điểm vô định nào đó, trong không gian chìm lắng những tiếng thì thầm nhẹ như những hơi thở. Câu hỏi của Dung đưa Thăng trở về khoảng thời gian rất xa xôi. Niềm đam mê khiêu vũ thuần khiết ngày ấy giờ trở thành một nỗi sợ hãi bàng bạc, mơ hồ lắng đâu đây nơi đáy tim.

Read more

Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 2

Con Hoa huyên thuyên không đầu không cuối trong khi Linh bận nhìn căn phòng ngổn ngang đồ đạc chưa được sắp xếp. Hôm nay là ngày đầu tiên cô chuyển đến khu tập thể này. Ngay sát Tết, Linh bị chủ nhà trọ trước đuổi không một lý do, không lời báo trước và không chút thương tiếc. May sao cô tìm ngay được căn hộ này, từ một mẩu giấy đăng tin dán lẫn giữa rất nhiều tờ quảng cáo linh tinh khác. Dù Linh không thích nơi đây cho lắm, đặc biệt là cây bàng đang chĩa cành vào ban công.

Read more

Đánh thức em bằng đôi môi anh – Phần 1

Khu tập thể cũ kỹ nơi Thăng mới chuyển đến ở sâu trong một khu vực yên tĩnh. Nơi đây có rất nhiều dãy nhà tập thể hàng mấy chục năm tuổi nằm song song với nhau. Hai dãy nhà một được nối với nhau qua các hành lang nho nhỏ ở mỗi tầng. Từ những hành lang này và từ ban công của mỗi căn hộ, có thể nhìn xuống khoảng sân chung rợp bóng cây. Tuy gọi là ban công nhưng thực ra toàn chuồng hổ chuồng cọp lố nhố cái nhô ra, cái thụt vào.

Read more

Cơn dông ngang qua

Hiên nhớ, đó là bài “Haruka” từng xuất hiện cuối loạt phim “Dragon ball super”. Cô đứng lẫn trong đám đông, lặng im lắng nghe, tâm trí vô định bước về những nơi nào đó xa xôi hình như đã tan biến vào lòng đất. Tiếng lá bay lạo xạo tựa hòa nhịp với giọng hát mạnh mẽ của Shibata. Hiên nhận ra cơn mưa đã bước sát đến sau mình, bởi từng luồng hơi lành lạnh lùa qua gáy, kèm theo những giọt nước thấm qua vai. Vì sao le lói lúc nãy đã tan biến trên nền trời đen kịt. Đám đông bước tản nhanh ra, chỉ còn lại lác đác một ít người.

Read more

Từ triết lý Ikigai nhìn về việc viết

Mỗi người trong chúng ta hẳn có những lý do khác nhau để đặt chân vào lĩnh vực viết lách. Có người viết đơn thuần vì sở thích của bản thân, có người coi viết chỉ là một công việc để kiếm tiền, có người viết vì muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với người khác… Muôn vàn động cơ đưa bạn đến với việc viết lách. Nếu bạn thường thức dậy với ý nghĩ rằng: “Hôm nay mình phải viết!”, hẳn việc viết chính là một phần ikigai trong bạn.

Read more