Truyện tranh – Người bạn thuở ấu thơ của tôi

bởi Hạt Muối Nhỏ
Truyện tranh

Nhắc đến những cuốn sách tôi có thể đọc đi đọc lại thì không gì khác ngoài truyện tranh. Chồng tôi luôn bảo, chả hiểu chúng có ý nghĩa gì mà thích vậy. Ờ thì, có khi chả cần ý nghĩa nào cả, đơn giản vui là được. Các kỷ niệm với truyện tranh thì nhiều lắm, nó là cả khoảng trời ký ức tuổi thơ. Nhờ một ông chú mà tôi bắt đầu làm quen với truyện tranh từ những người bạn đầu tiên như Dũng sĩ Héc man, Đô – rê – mon. Sau này lớn dần lên, tôi biết tới Bảy viên ngọc rồng, Đường dẫn đến khung thành hay Tiểu thư Nhu đạo.

Tiệm truyện tranh ký ức

Ngày xưa ở quê tôi chỉ dưới thị trấn mới có cửa hàng cho thuê truyện. Nhìn anh con trai cô chủ quán ngồi giữa mấy giá sách đầy nhóc truyện tranh lẫn truyện chữ, tôi chỉ ước mơ khi lớn lên được trở thành…vợ của anh để tiếp quản cái cơ ngơi này. Chắc giờ anh cũng đã vợ con đề huề. Mong muốn trở thành bà chủ cửa hàng cho thuê truyện mãi mãi chỉ là cơn mộng sảng.

Con đường thuê truyện hồi đó cũng không ít chông gai. Hồi cấp hai, hình như trong lớp tôi từng xảy ra mấy vụ đọc trộm truyện trong ngăn bàn vào giờ học và bị thầy cô bắt được. Thế là, chính sách thiết quân luật đối với việc thuê truyện được đặt ra. Cả lũ rình rập lẫn nhau để bắt quả tang xem đứa nào lén lút vào hàng truyện để mách giáo viên.

Lên cấp ba, tôi với cô bạn cùng phòng thường xuyên chở nhau trên chiếc xe đạp lọc cọc ra mấy quán ven con sông đen ngòm. Quán vừa cho thuê truyện, vừa bán xoài xanh dầm và mấy loại kem chuối, kem mít mát tê đầu lưỡi. Kiếp thuê truyện kéo từ cấp một cho tới đại học, lúc nào tôi cũng gặp được bạn “tri kỷ” trong lãnh vực này.

(Ảnh: Bin Jaleel Almanza)

Truyện tranh mãi là người bạn thân…

Bảy viên ngọc rồng hay còn gọi là Dragon ball là một trong những bộ truyện tranh kinh điển của thế hệ 8X và tôi cũng không phải ngoại lệ. Thực ra, nội dung của nó đơn thuần xoay quanh chuyện đánh nhau, còn ngọc rồng chỉ là một cái cớ để khởi đầu. Điều tôi thích trong bộ truyện này là hành trình phiêu lưu bất tận của team Z. Có thể ban đầu họ là đối thủ của nhau, qua những trận đấu sống còn lại trở thành bạn bè.

Về sau, nội dung của Dragon Ball nhạt dần đều, nhưng không thể phủ nhận có những phần truyện vô cùng độc đáo. Tôi thích nhất phần đi tìm ngọc rồng tại hành tinh Namek. Cốt truyện lôi cuốn với bối cảnh hành tinh Namek của tộc người da xanh sinh sản vô tính đượm chất thần thoại. Nhân vật Frieza nham hiểm luôn có phong thái điềm tĩnh và cách nói chuyện lịch sự. Có lẽ đây là một trong những kẻ phản diện mang màu sắc cá tính riêng và được xây dựng thành công nhất bộ truyện.

Nếu Dragon ball chuyên về đấm đá thì Đường dẫn đến khung thành hay Itto – Cơn lốc sân cỏ lại dành cho môn thể thao vua. Trong bộ truyện này, ngoài các trận đá bóng, dĩ nhiên chuyện đánh lộn cũng chiếm thời lượng tương đối lớn. Thường thì mỗi khi đọc xong tập nào đó, tôi lại giàn giụa nước mắt và quai hàm cũng gần bị sái đi vì cười. Cô em ở cùng xóm trọ với tôi thời sinh viên cũng là fan hâm mộ của Itto. Hồi mang bầu nhóc đầu tiên, nó còn định thuê lại bộ truyện này đọc để con sinh ra luôn vui tươi.

Ngay cả bản thân tôi, khi bắt đầu có nhóc thứ hai, tôi vẫn đều đặn hóng hớt các tập Dragon Ball Super được công chiếu mỗi tuần. Bây giờ, thằng bé đã ba tuổi, tôi lại chuyển sang theo dõi Thám tử lừng danh Conan. Chẳng phải tôi mê gì chuyện phá án, mấy mối tình gà bông trong bộ truyện này mới là thứ hấp dẫn. Nhiều độc giả 8X đã hết kiên nhẫn để chờ Conan học xong lớp 1. Dù vậy, hình như hiện tại bộ truyện trinh thám đình đám này vẫn là con gà đẻ trứng vàng của nhà xuất bản Kim Đồng.

Bạn cứ thử đi vào mấy hiệu sách lớn, Thám tử lừng danh Conan thường được đặt ở vị trí dễ thấy nhất là biết. Tuy nhiên, gần đây (thực ra là từ trước đây) trên fanpage lớn nhất về Conan tại Việt Nam có nhiều bài phân tích về các lỗi dịch sai – dẫn tới cách hiểu sai về cốt truyện của nhà Kim. Thiết nghĩ, mấy biên tập viên phụ trách cũng nên tham khảo để rút kinh nghiệm cho những lần tái bản sau.

Nếu tác giả Toriyama Akira của Dragon Ball có thế mạnh về vẽ những cảnh chiến đấu thì Aoyama Gosho dường như rất giỏi về chơi chữ và ẩn dụ. Độc giả thường than phiền vì thỉnh thoảng mới có các chương truyện về tổ chức đen mà họ mong chờ. Thế nhưng, phong cách của Aoyama chính là thả hint ngầm về cốt truyện chính thông qua các vụ án lẻ tẻ. Gần như, ông sẽ không vẽ cảnh hay viết lời thoại thiếu dụng ý sâu xa nào đó.

Nói đi thì cũng phải nói lại, cũng giống Dragon Ball thì Thám tử lừng danh Conan càng về sau càng nhạt dần. Những vụ án chỉ loanh quanh trong một vài mô típ nhất định. Đồng thời, nó cũng không còn mang nét đặc sắc về tâm lý tội phạm được khai thác kỹ và sâu như phần đầu. Nghe đâu, bộ truyện còn kéo dài ít nhất 7-8 năm nữa, nhiều độc giả có lẽ ngao ngán kêu trời. Tuy nhiên, nó vẫn là con gà đẻ trứng vàng thì tác giả hẳn sẽ cho nó đẻ hết trứng thì thôi.

Truyện tranh, như bộ Dragon BallItto – Cơn lốc sân cỏ uýnh lộn tùm lum hay Conan – thường được mệnh danh là cuốn sách giáo khoa của Thần Chết, có lẽ đối với nhiều người chúng khá tào lao. Nhưng trong tuổi thơ của mình, chúng thực sự từng là những cuốn sách hạnh phúc khiến tôi trở thành một đứa trẻ hạnh phúc. Thực ra, việc đọc sách đôi khi đơn thuần chỉ là để vui thôi, phải không nào?

(Ảnh bìa: Ashley Jurius)

Để lại một bình luận

Có thể bạn cũng thích

-
00:00
00:00
Update Required Flash plugin
-
00:00
00:00